Món quà gửi đến anh chàng buồi to dễ mến, làm tôi thích lắm. Con cặc cũng dần dần mà cứng lại, cái đầu khấc cũng dần dần mà lộ ra. Nhìn cái đầu khấc thì Linh nói: – Nó chuẩn bị tỉnh dậy rồi đấy hả? – Chắc thế hì hì. Em cứ làm thế thì làm gì mà nó chẳng tỉnh. Thế đã có người yêu chưa mà lần nào anh thấy em cũng kinh nghiệm dã man luôn ấy! – Có rồi nhưng chán bỏ… hì hì hỏi rồi còn gì nữa, làm gì mà hỏi lắm thế cắn cho một cái bây giờ. Cắn là cụt đấy! – Biết cụt rồi không hỏi nhiều nữa. Linh vẫn như vậy, Món quà dành cho thanh niên buồi to dễ mến chầm chậm nắm cái thân cặc trong bàn