Trẻ trâu manh động vồ vập hấp diêm em ruột của mẹ kế, ông có sự ấm áp, lại pha chút trêu đùa. Ông cười xòa, xua xua tay nói: – Được rồi. Không có gì đâu. Cháu đi lo việc của mình đi. – Vâng, chú nghỉ ngơi. Minh đi ra khỏi phòng, liền thấy Hữu. Ánh mắt anh ta đã không còn sự cảnh giác như đêm qua. Minh gật đầu, định đi xuống nhà thì Hữu lên tiếng hỏi: – Tôi đã nhớ… gặp anh ở tiệc một sinh nhật mấy năm trước… Nhưng anh lại có nét quen thuộc khác… Thật ra anh là ai? Qua ba năm, Báo thủ ngỗ nghịch ngang nhiên hiếp em gái của dì ghẻ sự thay đổi trên gương mặt Minh còn nhiều hơn giai đoạn đầu vừa thực hiện